
Trầm Ngọc Cốc là một địa phận có vị trí tại Liyue.
Khu Vực[]
Âm Nhạc[]
Không có bản nhạc nào khớp với danh mục tương ứng.
Trầm Ngọc Thiên Nham Vạn Thác[]
"Trà mọc lên trên đá, suối ngọc không ngừng chảy". Hương thơm thoang thoảng cùng khúc ca ngọc ngà xa xưa khẽ lướt qua dòng sông của Làng Kiều Anh, thẳng đến Bến Tàu Di Lung náo nhiệt. Giữa những dãy núi mờ sương của phương nam, không biết còn ẩn chứa những kỳ ngộ nào không...
Cốt Truyện[]
Trầm Ngọc Cốc chỉ khu vực xung quanh Núi Dược Quân[1], một ngọn núi thiêng nằm dưới sự cai trị của vị tiên nhân tên "Dược Quân" mang dáng dấp của một cô thiếu nữ.[2] Trong mô tả của Khuyên Tai Trôi Nổi, Trầm Ngọc Cốc được mô tả là có "rất nhiều núi, rất nhiều nước", còn trong mô tả của Lá Bích Ngọc lại có nhắc rằng nơi đây chỉ có một con sông; dù vậy, nguồn nước này có vẻ là lý do mà khí hậu của Trâm Ngọc Cốc "khá ẩm ướt" so với Đỉnh Barsom.[3]
Theo truyền thuyết, bạn của Dược Quân - một tiên nhân khác - đã trồng một cây trà đặc biệt. Khi nó còn non, ai đó đã cột một vật trang trí bằng ngọc vào thân nó. Sau này khi Dược Quân trở về núi với hình dạng đã khác, cô đã mất đi mười ngón tay nên không để tháo vật này, còn người bạn của cô thì đã chìm sâu vào trong nước.[1] Nhiều năm sau, cành của nó được cư dân sống trong núi ở nơi đây đem gieo cấy "ở bờ bên kia sông", lá trà từ nó đã trở nên nổi tiếng ở Cảng Liyue và các khu vực khác. Tuy nhiên, loại trà này chỉ phát triển tốt ở Trầm Ngọc Cốc vì lời hẹn ước giữa hai người bạn.[4]
Có một truyền thuyết khác nói rằng dạng tiên nhân của Dược Quân đã biến thành cành của cây trà cổ xưa, dạng còn lại là Dược Quân đã bay trở về "núi tiên".[5] Các truyền thuyết này chưa được xác thực, mặc dù truyền thuyết về dạng tiên nhân hóa thành cành cây trà có vẻ như là cách giải thích kỳ lạ hơn truyền thuyết cây trà ở trên.
Có nhiều cách giải thích và nhiều câu chuyện liên quan đến truyền thuyết nổi tiếng của Trầm Ngọc Cốc rằng đến một viên ngọc nằm ở ngọn núi thiêng có khả năng gọi "cơn mưa giải hạn" nên bị đám yêu tà dòm ngó, sau đó vì để không rơi vào tay chúng nên đã bị ném xuống nước và chìm sâu xuống đáy[6] dẫn đến cái tên "Trầm Ngọc" - nghĩa là "viên ngọc chìm". Truyền thuyết khác lại cho rằng Dược Quân chia viên ngọc thành nhiều mảnh và đem chúng giấu ở nhiều nơi: có mảnh được giấu sâu dưới nước, có mảnh giấu trong núi sâu, có mảnh lại được để ở nơi miếu thờ. Người ta tin rằng những mảnh này mang phước lành từ khế ước với thần linh, vị tư tế nào đó đã được thừa hưởng lại viên ngọc từ tổ tiên của mình - cũng chính là người đã thực hiện khế ước. Các nghệ nhân ở Bến Tàu Di Lung làm trang sức bằng ngọc đến ngay này đều là dựa theo truyền thuyết này.[7]
Ngôn Ngữ Khác[]
Ngôn Ngữ | Tên Chính Thức |
---|---|
Tiếng Việt | Trầm Ngọc CốcTrầm Ngọc Cốc |
Tiếng Trung (Giản Thể) | 沉玉谷 Chényù-gǔ |
Tiếng Trung (Phồn Thể) | 沉玉谷 Chényù-gǔ |
Tiếng Anh | Chenyu Vale |
Tiếng Nhật | 沈玉の谷 Chingyoku no Tani |
Tiếng Hàn | 침옥 협곡 Chim'ok Hyeopgok |
Tiếng Tây Ban Nha | Valle Chenyu |
Tiếng Pháp | Vallon Chenyu |
Tiếng Nga | Долина Чэньюй Dolina Chen'yuy |
Tiếng Thái | Chenyu Vale |
Tiếng Đức | Chenyu-Tal |
Tiếng Indonesia | Lembah Chenyu |
Tiếng Bồ Đào Nha | Vale Chenyu |
Tiếng Thổ Nhĩ Kỳ | Chenyu Vadisi |
Tiếng Ý | Vallata Chenyu |
Lịch Sử Cập Nhật[]
Tham Khảo[]
- ↑ 1,0 1,1 Câu Chuyện Nhân Vật của Baizhu: Câu Chuyện Nhân Vật 5
- ↑ Bộ Thánh Di Vật: Dư Âm Tế Lễ
Hoa Hương Hồn:Chỉ để lại một danh hiệu Dược Quân hàm hồ, cùng rất nhiều truyền thuyết bí ẩn. [...]
Và còn một câu chuyện thế này...
Thiếu nữ vừa lên bờ bèn vội vã nhặt chiếc mũ dưới đất, đội vội lên đầu.
Lá Bích Ngọc: Thân là Sơn Vương thiếu nữ tuy đã đáp lại một cách đầy phẫn nộ, nhưng vẫn luôn liên tưởng về hương thơm của lá trà. - ↑ Nhiệm Vụ: Họa Sĩ Phiêu Lưu Ký (Phần 1)
- ↑ Thánh Di Vật, Dư Âm Tế Lễ: Lá Bích Ngọc
- ↑ Thánh Di Vật, Dư Âm Tế Lễ: Hoa Hương Hồn
- ↑ Thánh Di Vật, Dư Âm Tế Lễ: Khuyên Tai Trôi Nổi
- ↑ Thánh Di Vật, Dư Âm Tế Lễ: Chứng Nhận Tán Dương