Wiki Genshin Impact

Chào mừng bạn đến với Wiki Genshin Impact!
Bọn mình đang rất cần thêm biên tập viên! Nếu bạn có hứng thú với biên tập wiki hoặc muốn báo cáo lỗi sai trong bài viết, hãy tham gia Discord của bọn mình!
Bạn cũng có thể tham gia Discord để thảo luận và trò chuyện về game nữa đó!

READ MORE

Wiki Genshin Impact
Advertisement
Wiki Genshin Impact
Nhà HátKỳSự KiệnChiến ĐấuRút QuẻLồng Tiếng

Mỗi kỳ người chơi có thể rút quẻ một lần và sẽ cho ra một trong những quẻ ngẫu nhiên dưỡi đây:

Quẻ Kỳ Này
"Thanh gươm của kiếm sĩ như liên kết với trái tim của người đó.
Thay đổi tâm hồn, cũng là thay đổi thanh gươm của chính mình.
Người ôm lòng bảo vệ sẽ vung lên thanh gươm bình tĩnh và kiềm chế, còn chất chứa sự phẫn nộ sẽ vung lên thanh gươm sắc bén và cay độc."
- Biến Thể Tây Phong Kiếm Thuật (I)

Oán hận và bi thương sẽ đốt cháy tâm hồn, đau khổ không ai kể xiết.
Chớ để linh hồn của mình bị ngọn lửa thiêu đốt thành tàn tro.
Đầu óc chìm đắm trong đau thương và thống khổ sẽ dễ dàng thu hút bi kịch và sự hủy diệt.
Xin hãy luôn tưới nước cho tâm hồn mình như cách chăm sóc những đóa hoa.
Dòng suối ngọt ẩn sâu trong linh hồn ta, trong tuyệt vọng sẽ có hy vọng.
"Sẽ luôn có thời gian cho bạn và tôi, đủ để do dự cả trăm lần.
Do dự cả trăm lần, ảo tưởng cả trăm lần, trước khi ăn xong mẩu bánh mì và uống hết trà nóng.
Lắc đầu một trăm lần, từ bỏ một trăm lần, nếp nhăn hằn trên khóe mắt, trong miệng chẳng còn răng."
- Khu Rừng Gió: Simon Quay Tròn

Tình thế trở nên trì trệ, chẳng thể nhìn rõ đường đi hay lối thoát.
Bất kỳ quyết định vội vàng nào vào lúc này cũng đều là điềm báo không may cho ngày sau.
Phải biết rằng, dừng bước và suy nghĩ kỹ càng không hề là một biểu hiện của sự yếu đuối.
Nhưng xin hãy nhớ, nhịp đồng hồ cơ thể của bạn vẫn luôn tích tắc vang lên.
Và khi tiếng báo thức reo vang, bước chân cuối cùng ấy phải được thực hiện.
"Hilichurl dường như không có khái niệm về 'quá khứ' và 'tương lai', mà chỉ sống trong 'hiện tại'.
Chúng không có ý thức tích trữ lương thực để sinh tồn về sau, cũng không tưởng niệm về tổ tiên đã mất."
- Khảo Sát Tập Quán Hilichurl (II)

Những điều tình cờ nhỏ nhặt mang lại niềm vui, trong tiếng cười cũng thấm đẫm ánh nắng.
Niềm vui chẳng khi nào là quá nhiều, vì vậy nên trân trọng tâm trạng hạnh phúc của hiện tại.
Đời người được tạo nên từ vô số "hiện tại" bay ngang qua.
Mà đạo lý "sống trong hiện tại" thì ngay cả Hilichurl cũng hiểu rất rõ.
Nắm bắt những khoảnh khắc tuyệt vời này, xâu chuỗi chúng lại thành niềm hạnh phúc đáng có.
"Thánh đường mới xây dựng, to lớn mà thanh tao, những người thợ dường như đã dồn hết tài năng và tâm trí của họ vào đó.
Các tín đồ say đắm chìm trong xúc động không hay biết, dưới tòa thánh còn chưa khô sơn lại thiếu đi một viên gạch.
Ngay cả bản thân thợ cai thầu cũng quên mất chuyện này.
Chỉ sau ba năm, việc thiếu hụt viên gạch đó đã dẫn đến sự sụp đổ ồ ạt của cả tòa thánh đường trong cơn bão.
- Thánh Đường Tháng Năm

Suy nghĩ trong lòng trở thành hiện thực, mọi điều trước mắt dường như hoàn hảo.
Nhưng không thể không nhắc, mọi rủi ro đều ẩn chứa phía dưới dáng vẻ hoàn hảo của sự vật.
Trước cơn sóng thần, mặt biển tĩnh lặng, gió sẽ ngừng thổi, và thảm họa sẽ ập đến chỉ trong nháy mắt.
Tựa như đàn chim bay báo hiệu cơn bão, tiếng động lớn mang theo tuyết lở.
Mọi điều không may đều mang theo điềm báo trước khi xảy đến, hãy luôn giữ cho mình sự tỉnh táo.
"Trên chợ phiên mùa thu hoạch, loại trái cây kinh tế thường thấy nhất chính là TáoQuả Nhật Lạc.
So với Quả Nhật Lạc, mùa đậu quả của Táo sẽ dài hơn, cũng vì vậy mà độ ngọt và hàm lượng đường cũng cao hơn."
- Niên Giám Nghiên Cứu Thực Vật Mondstadt

Đã kiên trì đến giây phút cuối cùng, ánh bình minh chỉ còn cách một bước.
Nỗi mệt mỏi dài lâu sẽ được an ủi, tương lai toát ra hương vị ngọt ngào.
Trái ngọt thấm đẫm mồ hôi gần chín, sắp có thể đưa tay hái xuống.
Những con người nỗ lực được đền đáp, chính là câu chuyện tươi đẹp nhất thế gian.
Hãy vui mừng hoan ca đi, nhọc nhằn này sẽ sớm trở thành tài sản quý giá nhất.
"Mọi điều tôi nói bên trên đều là phán đoán dựa trên kinh nghiệm hằng ngày, nhưng vượt ra khỏi kinh nghiệm thì sao?
Như các triết gia từng nói, một khi lý trí vượt ra khỏi ranh giới của kinh nghiệm, thì sẽ trở thành những ảo tưởng mơ hồ,
Vậy nên, đó cũng không phải vấn đề mà cuốn sách này có thể giải đáp."
- Đồng Hành Với Thần (IX)

Những chuyện chưa từng xảy ra, có vắt óc suy nghĩ cũng vô ích.
Thay vì do dự, chi bằng dũng cảm bước lên.
Con đường phía trước sẽ bắt gặp khó khăn chưa biết, nhưng không sao cả,
Kinh nghiệm tích lũy trong quá khứ sẽ là người thầy tốt nhất của chúng ta.
"Nhìn những đóa hồng nở rộ quấn quanh,
Đưa ra cánh tay rải hạt vàng.
Chiếc váy đỏ tung bay theo gió,
Khi lụi tàn, đem kim tuyến phủ đầy khoảng sân."
- Gió Giữa Hồ: Bài Ca Đêm Hè

Đừng để chuỗi ngày tầm thường cản trở bước chân,
Đừng để những điều nhàm chán xâm chiếm cuộc sống.
Nhân lúc ngọn lửa trong tim còn chưa tắt, hãy hành động thôi!
Giống như những đóa hồng, nở rộ trong mùa đẹp nhất,
Dù cái giá phải trả là úa tàn, cũng sẽ không bao giờ nuối tiếc.
"'Đừng vội, người bạn.'
Cáo nhỏ xảo quyệt khẽ cười rồi cất lời,

'Trước mắt cứ chờ trong hốc cây đi. Đợi tiêu hóa hết trái cây trong bụng, biến về hình dạng ban đầu, tự nhiên là sẽ thoát ra được.'"
- Ngụ Ngôn Động Vật Mondstadt (XII): Chuyện Hai Chú Cáo

Khi rơi vào cảnh khốn cùng khó giải quyết, vắt óc suy nghĩ thì cũng chẳng có đáp án.
Có lẽ không phải do năng lực không đủ, mà chỉ là thời cơ chưa đến.
Đợi đến khi hy vọng bừng sáng, thì tất cả vấn đề trước mắt đều sẽ được giải quyết dễ dàng.
Bạn à, chớ nên bất an vì điều đó, hãy để cho thời gian trả lời.
"Cùng với sự thành lập của thể chế quý tộc thống trị, cuối cùng thì,
Thời đại tiên phong khai phá tươi đẹp đó cũng đã kết thúc.
Cho dù có hoài niệm thế nào về sự anh dũng và vinh quang của tổ tiên,
Thì sau cùng con người vẫn phải đối mặt với hiện thực tối tăm ảm đạm."
- Lịch Sử Vua Chúa Và Tông Thất: Bạo Chúa, Quý Tộc Và Kẻ Nổi Loạn (I)

Khi rơi vào khó khăn và lạc lối, ta thường sẽ hoài niệm về ngày tháng trong quá khứ.
Nhưng dù hoài niệm thế nào thì niềm vui trong quá khứ đều đã tan thành mây khói.
Nếu không dũng cảm cất bước, thì con đường dẫn đến tương lai sẽ không bao giờ mở ra.
"Không cần buồn bã cho những chiếc lá rụng khô héo,
Khi gió xuân năm tới thổi qua, mầm cây mới sẽ lại đâm chồi.
Giống như sương mai tan trong sớm thu,
Cuối cùng rồi sẽ hóa thành cơn mưa nuôi dưỡng núi non mà rơi xuống."
- Khu Rừng Gió: Khúc Gió Thu Thứ Ba

Người ta thường nói, vận mệnh vô thường, bốn mùa vẫn trôi đi như thuở ban sơ.
Phải biết rằng, vinh quang thoáng qua sau cùng cũng chỉ là thước phim của cuộc sống,
Chuyện thế gian không thể cưỡng cầu, chi bằng hãy để mọi thứ tự nhiên.
Nụ cười hay nước mắt, suy cho cùng đều là hương vị cuộc sống.
"Tôi từng có nhiều tranh cãi với thế giới này,
Mà sự tức giận đó, giờ đây cũng đã theo dòng sinh mệnh mà lắng xuống.
Đây vốn dĩ là vài dòng bia khắc tôi viết cho chính mình,
Nhưng giờ thì những dòng chữ này cũng đã vô dụng,
Vị y sĩ tốt bụng đã lấy chiếc khuy áo tai họa đó ra khỏi cổ họng tôi rồi."
- Khu Rừng Gió: Tập Ngẫu Hứng VI

Khi chuyện xui xẻo xảy ra, may mắn sẽ lặng lẽ vẫy gọi trong bóng tối.
"Bước ngoặt" sẽ luôn ẩn mình trong những góc khuất không ngờ nhất.
Mọi chuyện xảy đến tiếp theo, đều sẽ tốt, hoặc rất tốt.
Nhân cơ hội để dọn dẹp nhà cửa, biết đâu sẽ có thu hoạch bất ngờ?
"Hôm qua hắn ta vẫn còn là một tên bạo chúa trên cao, khoe khoang là người nắm giữ số phận của mọi người,
Đến hôm nay thì thay đổi chóng mặt, trở thành một tín đồ thành kính, cầu xin sự tha thứ của Phong Thần.
Tốt nhất vẫn nên tống hắn vào nhà giam!
Dù sao thì nửa cuộc đời tràn ngập vinh quang và hoa tươi lúc trước của hắn, cũng chỉ là một tù nhân của dục vọng không hơn."
- Lịch Sử Vua Chúa Và Tông Thất: Bạo Chúa, Quý Tộc Và Kẻ Nổi Loạn (XII)

Sự bất mãn với hiện tại khiến người ta buồn bã, thường âm thầm than vãn về sự vô thường.
May mắn phù hộ cho những người đưa tay mình ra trước, hãy đưa ra thay đổi kịp thời.
Đợi ánh hoàng hôn còn lại chiếu qua ngọn cây, nước suối dưới chân hóa thành biển cạn...
Khi đó, có đưa ra những hành động vội vã thì cũng không thể cứu vãn được tình hình.
"Slime quả thật có thể ăn được. Nhưng không phải ăn trực tiếp, mà phải kéo dài liên tục thành những sợi mì dai.
Bò Cạp Độc Thánh Hóa ở đất nước xa xôi, cắt đầu cắt đuôi, rắc thêm Phấn Hoa Hư Vô gây tê, sẽ tạo ra hương vị thơm ngon như cua.
Có thấy hoa văn chữ thập trên đầu Nấm Quỷ Nham không? Đó cũng là dấu hiệu của đồ ăn được đấy."
- Sổ Tay Thức Ăn Ma Vật: Mở Đầu

Tuy người ta vẫn nói không nên ăn nấm dại mọc bên đường.
Nhưng họ cũng thường bỏ qua đạo lý sinh tồn trong hiểm cảnh.
Nên mở mang đầu óc, tận dụng những thứ có sẵn để kiến tạo sự sống.
Rồi sẽ có những chuyện xảy ra còn vui hơn việc bị ép ăn Ma Vật.
"'Tôi yêu tất cả mọi người, yêu những thiếu niên mắt nâu hay mắt vàng, yêu những người bạn hống hách, hay thậm chí là những người tầm thường.
Tựa như cả ngàn ly Rượu Bồ Công Anh xuất sắc chưa uống đã đổ xuống đất, để cả ngàn ánh nhìn yêu thương lặng lẽ lướt qua... Chuyện này thật khó chịu đựng nổi.
Sao có thể trách tôi với danh nghĩa tình cảm được?'
'Không, bạn của tôi, nếu bạn đã yêu tất cả mọi người, vậy thì hẳn là vì bạn chưa lĩnh hội được tình yêu thực sự mà thôi.'"
- Gió Giữa Hồ: Tập Ngẫu Hứng VII

Đồng nghĩa với tràn lan chính là thiển cận, sự thuần khiết lại mang đến trải nghiệm sâu sắc hơn.
Tập trung nỗ lực vì điều mình khao khát nhất, rồi sẽ được đền đáp vượt xa mong đợi.
Hãy ôm lấy niềm hy vọng chân thành trong tim, tương lai như mơ sẽ hướng về phía bạn.
"Chú cáo Pike trộm một cái bánh táo, rồi lại trộm một chai rượu nho.
Chú cáo Pike là cao thủ đào hang.
Chú cáo Pike có một chiếc cà vạt mới, lại có một đôi tất lông cừu.
Đó là vì chú cáo Pike đã kết giao với người bạn dễ thương.
Người bạn cáo đề xuất, sau này chúng ta không cần đào hang nữa, nên chuyển đến những tòa nhà cao, làm quen những người bạn cao quý.
Không thành vấn đề, chú cáo Pike nói, làm nốt lần này rồi dừng.
Đùng đùng! Lồng sắt từ trên trời rơi xuống, chú cáo Pike và bạn mình bị nhốt, lại bị tiếng sủa của chó săn dọa cho run bần bật.
Sao bây giờ? Chú cáo Pike đưa mắt nhìn xung quanh.
Người bạn nói, mau lên! Mau đào hang, từ dưới chui ra, đi mau!"
- Ngụ Ngôn Động Vật Mondstadt IV: Chú Cáo Pike

Tuy có vị ngọt, nhưng rượu ngon trong ly người ngoài luôn có vẻ đậm đà hơn.
Tuy nhiên, xin đừng quên sự khác biệt căn bản giữa bản thân mình và người khác.
Hãy luôn lau sạch bụi trên viên ngọc sáng trong lòng, vì đó là một thứ quý giá.
Giống như người bạn cáo lợi hại, được làm chính mình một cách lợi hại.
"'Bạn đừng có nước đến chân mới nhảy chứ, vì bạn đã bị nhốt trong lồng rồi.'
Mèo con nói với chim oanh đang được treo trên cửa sổ,
'Cho dù từ nay về sau bạn sẽ không còn hát vào ban ngày nữa, thì chuyện đó cũng chẳng ý nghĩa gì đâu.'"
- Ngụ Ngôn Động Vật Mondstadt (VI): Chim Trong Lồng

Đã gặp chuyện không may, có ân hận thế nào cũng vô nghĩa.
Dù có nói cả ngàn lời giá như, thì cũng chẳng thể thay đổi hiện thực.
Bạn à, đừng vì tự trách hay ân hận mà dừng bước.
Chỉ có tích cực đối mặt với hiểm cảnh, mới có thể giải thoát bản thân.
"Đứa trẻ sắp đi xa, người mẹ nghèo khó chỉ có thể hiến dâng tượng thần do mình vẽ.
Bức chân dung đơn giản thô sơ đến mức, có đem ra chợ chắc cũng chẳng đáng một xu.
Nhưng Phong Thần à, xin hãy bảo vệ cậu bé,
Cho dù là món quà nhỏ bé như vậy, nhưng cũng chất chứa trái tim chân thành của một người mẹ."
- Khu Rừng Gió: Thơ Ngàn Ngọn Gió

Tiền tài có thể tô thêm sắc màu rực rỡ cho cuộc sống,
Nhưng lại không thể mang đến hạnh phúc thực sự cho đời người.
Giá trị của sự vật không chỉ quyết định bởi vẻ bề ngoài,
Vì tình yêu và sự chân thành mới là bảo vật quý giá nhất.
"Cô ấy từng lật đổ những tòa tháp của bạo chúa, cô ấy từng phá vỡ xiềng xích của nô lệ,
Cô ấy từng tạo ra vô số thành tựu vĩ đại, nhưng giờ cô ấy đã rời đi.
Xin đừng quên câu chuyện của cô ấy, vì tự do và tương lai của chúng ta."
- Lịch Sử Vua Chúa Và Tông Thất: Bạo Chúa, Quý Tộc Và Kẻ Nổi Loạn (V)

Anh hùng vĩ đại trong lịch sử đã tạo ra cuộc sống hiện tại của chúng ta,
Sự tích của họ cũng mang lại dũng khí cho chúng ta khi đối mặt với khó khăn.
Khi rơi vào tình cảnh khó khăn, thử nhớ về những người đi trước của chúng ta xem,
Biết đâu sẽ đúc kết được trí tuệ và sức mạnh từ câu chuyện của họ.
"Khi bạn nghe thấy gió nhẹ thổi qua cánh đồng, đó là lúc tôi đang gọi bạn, huynh đệ của tôi,
Phiêu bạt nơi đất khách quê người cô độc biết mấy, hãy mau nắm tay tôi và cùng nhau ngao du.
Cùng nhau vượt qua rừng sâu và màn đêm dài đằng đẵng, cho đến khi về đến quê hương mà chúng ta khao khát bấy lâu."
- Gió Giữa Hồ: Khúc Hát Lữ Khách Phương Xa

Nước suối chảy róc rách và những bó hoa, gió thoảng mùa hạ và những con phố quen thuộc.
Trong ký ức mỗi người đều có một quê hương của riêng mình.
Khi thấy mệt mỏi, hãy dừng bước và nhìn lại quá khứ.
Vì chính những quá khứ ấy sẽ cho chúng ta sức mạnh để tiến về phía trước.
"Để kêu gọi mọi người tu sửa thánh đường này, Giáo Chủ đã phát huy hết tài năng hùng biện của mình.
Đối mặt với các tín đồ, anh ta luôn dùng cách nói lảng tránh khác nhau.
Với người già, anh ta tuyên truyền về thần tích vĩ đại và cứu rỗi, còn với người trẻ, anh ta lại vẽ ra viễn cảnh và sự phồn vinh mà thánh đường mang lại sau khi được xây dựng.
Cuối cùng, kế hoạch xây dựng thánh đường đã được các tín đồ nhất trí đồng thuận."
- Thánh Đường Tháng Năm

Trên con đường tiến về phía trước, ta sẽ luôn gặp phải rất nhiều tình huống khó lường.
Nếu cứ câu nệ theo nguyên tắc cũ, sẽ chỉ càng chìm sâu vào tình cảnh khó xử.
Dựa trên tình huống khác nhau, linh hoạt đưa ra các đối sách khác nhau mới là cách giành lấy chiến thắng.
"Nó nghĩ rằng, có lẽ thời khắc của mình đã đến, bèn đặt túi tiền nặng trĩu xuống.
Giả vờ như quên mất mệnh lệnh của chủ nhân, muốn tìm kiếm khoảnh khắc của giấc mơ đẹp, hoặc là sự yên tĩnh vĩnh hằng.
Nhưng khi nó nằm xuống, mới phát hiện thức ăn mà nó luôn tìm kiếm, chìa khóa để vượt qua trận tuyết lớn này...
Không biết đã treo trên đuôi của mình từ khi nào."
- Mùa Đông Hai Trăm Bước Của Quả Móc Câu Và Chồn Đạo Bảo

Vận xui sẽ luôn mang lại sự hoang mang, liên tục thì thầm bên tai bạn.
Nó nói rằng, bạn phải nhìn kỹ mục tiêu, bước tiếp từng bước.
Nhưng khi hoảng loạn tiến về phía trước, lại khó mà đạt được mong muốn.
Có lẽ do thiếu đi vài phần thản nhiên, nên đã bỏ lỡ sự trợ giúp cực kỳ quan trọng bên cạnh...
Giống như Quả Móc Câu không biết treo trên áo từ khi nào, trở thành món ăn tuyệt diệu trong hiểm cảnh.
"Bức tường thành vây quanh tòa tháp quá hùng vĩ, số gạch ngói cần thiết tựa như cát trên biển.
Thiếu đi vài hạt cát, người thường tự nhiên sẽ khó mà phát hiện. Nghĩ vậy, người thợ đành mặc kệ.
Mỗi ngày lại đếm thành quả, đem những việc chưa hoàn thành để lại ngày mai.
Nhưng 'ngày mai' của anh ta chưa bao giờ là đủ.
Đợi khi các chiến sĩ trong khúc cao trào phản kháng vượt qua lỗ hổng, tránh được bảy phần mười thương vong khi tấn công tường thành...
Người thợ quan sát từ xa, trong lòng cười thầm xen lẫn sự hoảng loạn.
Lần này may mắn đã mỉm cười với anh ta, sự chậm trễ vô tình đã dẫn đến một kết quả tốt.
Lần sau thì sao?"
- Người Mà Ngọn Gió Lãng Quên: Thần Dân Của Cô Vương

Đem hy vọng gửi gắm vào ngày mai, đổi lấy sự yên tâm ngắn ngủi...
Thử cả trăm lần, khiến người ta say mê.
Nhưng bản thân vào ngày mai cũng đang chờ đợi cơ hội tạo ra trong quá khứ thì sao?
Chờ đợi nỗ lực trong quá khứ, tích lũy đến thời khắc này, vừa hay đủ để sinh ra thay đổi?
Màn thử nghiệm giữ lời này, xưa nay chỉ có một hướng.
Chậm trễ và ân hận, như một cặp song sinh không thể tách rời.
Bất luận sau này phải làm điều gì, có lẽ đều phải lập tức hành động ngay.
"Trên đỉnh Vực Hái Sao,
Mọi thứ chìm trong yên tĩnh.
Trên đỉnh của mọi ngọn cây,
Không thấy tiếng gió,
Cũng chẳng thấy bóng dáng chim nhỏ,
Mau dừng bước nghỉ ngơi,
Đừng vội vàng tiến bước."
- Khu Rừng Gió: Dạ Khúc Người Lữ Hành

Kiên trì tiến bước tuy rất quan trọng, nhưng nghỉ ngơi mới có thể giải tỏa mệt mỏi.
Mặc dù vất vả sẽ mang lại thu hoạch, những cũng sẽ dễ dàng bỏ lỡ những thứ tốt đẹp của hiện tại.
Dừng chân hợp lý, nghỉ ngơi đôi chút, đừng bỏ lỡ những niềm hạnh phúc gần kề.
"Người dân Vindagnyr đều tôn thờ thần linh như vậy, điều này không có gì để bàn cãi. Tuy vậy, về mặt khác, nếu họ cho rằng nghĩa vụ của mình với thần linh sẽ có lợi cho cuộc sống trần thế của họ, vậy thì chắc chắn là họ đã bị lừa: Vận mệnh đã định sẵn kết cục cho họ, bất luận nhìn theo góc độ nào đi chăng nữa, đều không thể gọi là đẹp đẽ được."
- Đồng Hành Với Thần (III)

Mang theo ước mơ và hy vọng tiến về phía trước, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy bất an.
Nếu khao khát được dẫn lối và trả lời, thì đừng dựa dẫm vào những thứ bề ngoài và hão huyền,
Vì trong ngàn vạn lời nói trên thế gian, chỉ có tiếng nói trong lòng mới là chân thực nhất.
"Phủ đầy nấm, phô mai và rau củ thơm ngon lên trên lớp bánh, sau đó đem nướng chín. Phô mai nóng chảy có thể kéo thành sợi mảnh, cắn một miếng to sẽ rất ghiền; Còn về nấm tươi và rau củ giòn ngọt, chúng giống như nắm lấy tay nhau, đạp lên tấm thảm phô mai mềm mại rồi cùng khiêu vũ trên đầu lưỡi."
- Tuyển Tập Ẩm Thực Mondstadt (I): Pizza Nấm Rơm Nướng

Oán hận và bi thương sẽ đốt cháy tâm hồn, đau khổ không ai kể xiết.
Nhưng giống như Pizza Nấm Rơm Nướng, chỉ khi bị thiêu đốt bởi ngọn lửa mạnh,
Mới có thể tỏa ra hương thơm tuyệt vời. Hãy kiên định với ý chí và tiến lên,
Rồi có một ngày, sự rèn luyện sẽ trở thành điệu nhảy đáng để hoài niệm.
"Gió nhẹ không ngừng thổi qua vùng đất hoang vu này, cây cao dựng đứng do anh hùng ngày xưa để lại đang ngân nga trong gió."
- Chỉ Dẫn Tham Quan Mondstadt: Phong Khởi Địa

Giống như lời tổ tiên từng nói, trong lớp đất cằn cỗi cũng chôn vùi hạt giống tương lai.
Ước mơ và hy vọng cuối cùng sẽ vượt qua lớp đất đen tối, phát triển thành cây cao chọc trời.
Hãy quý trọng trải nghiệm hiện tại, hành trình này rồi sẽ trở thành dinh dưỡng cho tương lai.
"Giữa bóng tối của rừng sâu, một nhúm màu trắng mềm mại lúc ẩn lúc hiện.
Tin tưởng chú cáo, tôi đi theo nó quanh quẩn, ra khỏi khu rừng tối.
Dưới ánh trăng, một rừng bồ công anh bất tận trải dài trước mắt tôi."
- Hồ Ly Biển Bồ Công Anh (IV)

Cho dù là ai, đều sẽ có thời điểm rơi vào mông lung bế tắc.
Tin tưởng vào sự chỉ dẫn của trái tim, hãy bước tiếp từ trong sự mù mịt.
Rồi có một ngày, bạn cũng sẽ giống như bồ công anh,
Không còn trói buộc, bay đến nơi xa xôi hằng mong ước.
Con đường dẫn đến tương lai, không chỉ có nước mắt và ánh trăng đâu.
"Đến nay tôi đã không còn phân biệt được,
Đâu là bình minh, đâu là đêm tối.
Nếu gió sớm không còn ngân nga,
Thì đâu còn lý do cho lời cầu nguyện hay ca tụng?

Trái tim à, hãy giống như Ragnvindr,
Mau xua tan màn đêm tăm tối, thắp sáng ánh bình minh,
Hãy để những đóa hoa tự do bung nở rực rỡ,
Rực rỡ khắp ngoại ô gió tây thổi qua."
- Gió Giữa Hồ: Khúc Nắng Sớm VI

Dù đưa ra lựa chọn gì, thì đều có nghĩa là hiện tại sẽ thay đổi.
Không cần phải phiền lo vì điều này, hãy dũng cảm bước lên con đường phía trước.
Giống như những kỵ sĩ trong truyền thuyết, ôm theo hy vọng, vững vàng tiến bước.
Ở nơi mặt trời lặn, gió sớm sẽ lại mang đến một ngày mới.
"Ma nữ mê hoặc lòng người kia, hãy để tôi chuộc tội,
Nếu như bạn sẽ phải chịu sự trừng phạt của Phong Thần, thì tôi sẽ sa ngã cùng bạn,
Vì sự hủy diệt phản chiếu trong mắt bạn, còn lớn hơn tất cả thánh ca trên thế gian."
- Tháp Mondstadt (III)

Đuổi theo giấc mơ đẹp, nhưng giấc mơ lại xa vời như tiếng hát của Inès.
Biết rằng cố chấp không phải là xấu, đó cũng chỉ là cách nói khác của "lòng tin".
Nhưng xin hãy luôn ghi nhớ, hành trình tìm kiếm giấc mơ, ý nghĩa của nó nằm ở chính hành trình này.
Xin đừng vì theo đuổi quá lâu, mà quên mất ban đầu xuất phát vì muốn chứng kiến cảnh đẹp gì.
"Tiếng đàn du dương và giấc mơ ban mai tươi đẹp,
Đã ngăn cản người ta yêu thương lên đường trở về.
Hỡi bồ công anh, hãy mang tiếng hát của ta cho cô ấy,
Nếu cô ấy nghe được tiếng thở dài này, nghe được làn gió đêm,
Liệu ta có được nhìn lấy hình bóng nhung nhớ ấy lần nữa không?"
- Gió Giữa Hồ: Khúc Ca Tường Vi Và Thanh Tuyền

Tình cảnh có lẽ sẽ khác với kỳ vọng ban đầu, nhưng cũng có những cơ hội mới ẩn chứa bên trong.
Chỉ cần vẫn còn hy vọng về tương lai, những tháng ngày may mắn sẽ đến đúng như đã hẹn.
"Trong đó, Gà Nấu Hoa Ngọt là món ăn được người dân Mondstadt ưa chuộng hơn. Sau một ngày lao động vất vả, cùng với làn gió đêm nhẹ nhàng, chỉ cần đem thịt gia cầm ướp mật nướng chín là có thể cùng người thân thưởng thức món ngon mỹ vị. Thịt gia cầm mềm mại, thấm đẫm vị nước cốt ngọt ngào của Hoa Ngọt, thơm ngọt vừa miệng."
- Lịch Sử Vua Chúa Và Tông Thất: Thời Kỳ Mở Rộng Của Mondstadt (V)

Nỗ lực lâu dài cuối cùng cũng được đền đáp, ngày nghỉ thảnh thơi sắp đến rồi.
Cùng những người bạn đồng hành tiến bước chia sẻ giọng hát và tiếng cười ngọt ngào đi nào.
Dù sao thì, bất luận là kho báu hay đồ ăn ngon, đều không thể sánh với khoảnh khắc tươi đẹp bên nhau.
"Ta phải đặc biệt cảnh cáo ngươi, ngươi xuất thân từ một hoàng tộc cao quý, là con của người thống trị, là mầm lá mới trên vòng nguyệt quế, ngươi là quý tộc. Ngươi nên nói chuyện thật từ tốn, suy nghĩ thật kỹ càng, cũng không nên hò hét ồn ào, để tránh bị xem như thứ đần độn không biết xấu hổ."
- Lịch Sử Vua Chúa Và Tông Thất: Bạo Chúa, Quý Tộc Và Kẻ Nổi Loạn (III)

Thời đại quý tộc sớm đã đi qua, nhưng những lời răn dạy vẫn khắc sâu như cũ.
Hãy nhớ, đừng đắc ý với những thành tựu nhỏ nhoi, hay ngông nghênh vì những lợi ích nghèo nàn.
Ngạo mạn sẽ che mờ đôi mắt, khiến người ta không cảm nhận được tai họa đang đến gần.
Giữ vững sự khiêm tốn và kiềm chế, mới có thể đạt được thành tựu to lớn hơn.
"Có một dãy vườn nho xanh ở rìa hồ nước đó.
Gió dừng trên mặt đất bao la, đem hương thơm ngào ngạt phủ kín trang viên.
Ánh hoàng hôn tối tăm sắp đến, mưa bão sẽ quét qua đồng ruộng.
Hãy mau chóng thu hoạch quả trái, đừng để rượu ngon trở nên đắng gắt."
- Khu Rừng Gió: Bài Ca Mùa Gặt

Giống như mặt đất sẽ không tự nhiên nở hoa, giống như ai nấy đều chỉ trích không làm mà đòi có ăn.
Than thở không giúp ta thoát khỏi bùn lầy đau khổ, tiêu cực chỉ tưới đẫm thêm tai họa và thảm kịch.
Đừng đắm chìm trong sự lười biếng ngọt ngào, đó chính là gông cùm quyến rũ người ta đến sa ngã và thất bại.
"Lưỡi kiếm sắc bén đâm xuyên qua người anh ta, được đúc từ còng tay của kiếm sĩ. Mọi sự dựa dẫm của quý tộc, đều trở thành nguyên nhân dẫn đến sự sụp đổ của họ."
- Lịch Sử Vua Chúa Và Tông Thất: Bạo Chúa, Quý Tộc Và Kẻ Nổi Loạn (XI)

Vấn đề trước mắt phức tạp dị thường, giống như tháp cao kiên cố vững chắc.
Nhưng đừng vì thế mà mệt mỏi rối bời, vì đáp án ẩn chứa bên trong.
Giống như thanh kiếm sắc bén được đúc từ còng tay, sức mạnh ở xung quanh sẽ là bí quyết.
"Thế gian không tồn tại trí tuệ giấu kín khắc sâu trong đá, tất cả trí tuệ đều do người đến sau tìm kiếm. Trong khi tìm kiếm, hiện tượng sẽ đưa ra mệnh đề, mà thử nghiệm và quy nạp mệnh đề sẽ đưa ra kết luận."
- Giả Kim Bước Đầu: Tóm Lược

Tri thức trong sách không phải trí tuệ, ảnh phản chiếu trong hồ không phải thực tế.
Kẻ dốt nát sẽ chìm trong ảo tưởng, kẻ sáng suốt sẽ lên đường tìm kiếm chân tướng.
Đừng để bị lừa và tê dại bởi sự dối trá, cũng đừng vội vã đưa ra quyết định.
Giữ đầu óc bình tĩnh và lý trí, mới có thể tìm thấy hy vọng trong sự hỗn loạn.
"Gió nhẹ đã đến, cỏ cây tươi tốt.
Chim hót véo von, hoa tươi nở rộ.
Người yêu của ta ơi, xin hãy nghe con tim này thổ lộ."
- Khu Rừng Gió: Tập Xuân Sớm III

Xuân lặng lẽ ghé thăm, vạn vật lại sinh sôi.
Nếu muốn có thu hoạch, chi bằng bước lên đường.
May cho kẻ dũng cảm, chẳng lo đường phía trước.
Đừng do dự quá lâu, kẻo sẽ phải hối hận.
Quẻ không có tên
(Nét chữ hoa lệ đẹp mắt, như là được in ra vậy, không giống như quẻ dùng để xem bói...)
Thực ra tôi vốn cảm thấy chúng tôi không quá thân thiết trong hội do Alice thành lập. Nhưng qua nhiều năm như vậy, tôi phát hiện những con người và sự vật bên cạnh mình đều thay đổi rất nhanh. Bạn là một trong những người tôi quen thuộc nhất rồi.
Ban đầu tôi cũng không hiểu Alice duyệt bạn ở điểm nào, dù sao thì cô ấy nói "thú vị" cũng là một tiêu chuẩn, "thú vị nhất" sẽ là tiêu chuẩn duy nhất để được kéo vào nhóm. Sau này tôi đã rõ, ban đầu tôi chỉ tự cho rằng mình hiểu câu chuyện mà bạn viết. Có lẽ bạn rất nhạy bén với quy luật vận hành của thế giới, thỉnh thoảng còn nhạy hơn cả thuật chiêm tinh nữa. Nhưng mà thỉnh thoảng thôi!
Tôi cũng già lắm rồi, không biết còn sống được bao lâu. Đương nhiên tôi cũng chỉ tiện nhắc thôi, thực sự là cũng có chút nhớ bạn, nhưng tôi không định đến bầu bạn với bạn đâu.
(Nét chữ trông rất dễ thương, không giống như quẻ dùng để xem bói...)
Cứ cách một khoảng thời gian, tôi lại du ngoạn khắp Teyvat, để xem có biến động bất thường nào thay đổi địa hình hay không. Đợi đến khi chẳng mấy ai nhớ đến tôi nữa, tôi sẽ viết lại hướng dẫn du lịch bảy quốc gia.
Nhưng dạo này hơi mệt rồi, cũng không biết tại sao. Chắc là tại mùa xuân đến rồi đấy.
Tôi gặp một cô bé ở Mondstadt, nhìn rất giống bạn hồi nhỏ. Tôi đã đi cùng cô bé cả đoạn đường để trò chuyện, kết quả thì vừa hay cô bé lại đến thư viện để trả sách. Lại vừa hay đúng câu chuyện mà bạn viết.
Tôi thầm nghĩ, tôi còn có cuốn sách với chữ ký của bạn đấy. Xem tôi khoe khoang trước mặt trẻ con thế nào nhé. Vậy mà kết quả, cô bé lại nói mình không thích câu chuyện của bạn.
Tôi nghĩ do cô bé chưa hiểu, rồi giải thích cho cô bé về lợn rừng, sói và rừng sâu đều là tượng trưng. Thực ra chúng đều đại diện cho thứ gì đó, tất cả đều rất uyên thâm.
Kết quả thì cô bé nói là: Em hiểu rồi, nhưng thế giới cũng đã khác rồi.
Khi đó tôi thật muốn bạn cũng ở đây để tranh luận với cô bé. Sau cùng bạn sẽ nói là: "Được rồi, vậy ai mới là người hiểu đây?!" Nhưng không hiểu tại sao, tôi lại không nói gì cả.
Cô bé nghiêng đầu nhìn tôi, nhất thời không nói nên lời, nhìn tôi một hồi rồi lấy khăn lau giọt mồ hôi trên mặt tôi đổ ra vì cơn nóng mùa xuân. Cô bé vẫy tay, xoay lưng tiến vào dòng người. Bím tóc tung tăng, chớp mắt đã không còn thấy nữa.
Tôi tức điên lên, tức đến suýt khóc. Cô bé nói biến mất là biến mất, sao có thể thế được chứ. Tôi phải tự mình đi xem xét. Vậy nên tôi cũng không nghĩ về bạn nhiều nữa. Hôm nay là một ngày tuyệt vời để ra ngoài du lịch.
(Nét chữ khá lộn xộn, không giống như quẻ dùng để xem bói...)
Thực ra những lời muốn nói, sau cùng đều nói ra rồi. Nhưng Alice nói vẫn nên viết đôi chút. Cô ấy nói tôi sẽ không mở miệng trò chuyện nên viết chữ chắc là được. Quả thật là vậy, nhưng bấy lâu trò chuyện trong đầu người khác, tôi cũng chẳng luyện viết là mấy.
Bạn đừng lo lắng có suy nghĩ trong lòng sẽ bị tôi nhìn thấu, tôi chưa bao giờ làm mấy chuyện đó. Nếu bạn không yên tâm, vậy để tôi nói cho bạn một bí mật của mình. Vì tôi không thể mở miệng trò chuyện nên thấy bí bách, vậy nên thực chất ban đầu tôi là một người khá nhiều lời. Alice nói những người lắm lời nếu thực sự mở miệng trò chuyện thì vấn đề sẽ không nghiêm trọng như tôi đâu, tôi thì chỉ cần mở lời là thấy đau đầu. Cô ấy đề xuất tôi trò chuyện đều đặn hơn, thể hiện dáng vẻ thần bí và cao quý chút. Vậy nên giờ đây tôi mới có phong cách trò chuyện này.
Vậy tôi đi đây. Bạn cũng chẳng cần bảo trọng đâu nhỉ, hãy phù hộ cho tôi đi.
(Nét chữ gọn gàng, không giống như quẻ dùng để xem bói...)
Barbie già rồi, khi viết cũng bị cảm xúc ảnh hưởng, không còn lưu loát nữa. Tôi thì khác, là thị trưởng đời đầu, tôi đã nhờ Alice giúp xử lý một mớ chuyện vặt vãnh ở Snezhnaya. Đổi lại, cô ấy nhờ tôi viết một đoạn.
Tôi không tin sau khi chết vẫn còn thế giới khác, vậy nên khi sống phải nỗ lực hết mình. Vì vậy, tôi cũng không nghĩ bạn sẽ đọc được một chữ nào của tôi, trong những con chữ tôi viết cho riêng mình.
Hai chúng ta đều là người thường không có phép thuật gì, cũng chưa từng trải qua huấn luyện chiến đấu, có lẽ chúng ta có thể thấu hiểu lẫn nhau. Nhưng thực ra tôi thấy không được. Vì Alice đối xử quá ██ tốt với bạn. Năm đó cô ấy bắt tôi chui qua đường ống thoát nước, cho nổ lò lửa, bắt mèo trong bí cảnh... trải nghiệm rất trắc trở, quá trình rất phức tạp, tóm lại là để bảo vệ mọi người xung quanh.
Bạn sẽ cảm thấy đây chính là cái giá phải trả để có mối quan hệ tốt đẹp với một đám mụ già điên? Tôi đoán bạn sẽ không nghĩ vậy, tôi cũng không. Đây rõ ràng là quãng thời gian quý báu nhất mà chúng ta cùng trải qua mà.
Advertisement