Chào mừng bạn đến với Wiki Genshin Impact!
Bọn mình đang rất cần thêm biên tập viên! Nếu bạn có hứng thú với biên tập wiki hoặc muốn báo cáo lỗi sai trong bài viết, hãy tham gia Discord của bọn mình!
Bạn cũng có thể tham gia Discord để thảo luận và trò chuyện về game nữa đó!
Trước đây từng có một bài hát chúc rượu và thực tiễn nổi tiếng như thế này:
"Giả sử có người rút mất lưỡi của ngươi, ngươi vẫn có thể dùng ánh mắt để ca hát"
"Giả sử có người đâm mù hai mắt của ngươi, ngươi vẫn có thể dùng đôi tai để cảm nhận"
"Nếu như có người mưu đồ tiết lộ chuyện tương lai, vậy hãy mời hắn cùng nâng cốc nào"
"Cho dù ngày mai không tới, tiếng hát giờ phút này cũng sẽ trở thành vĩnh hằng"
Nghe nói đặc điểm của một vùng, bất luận là người hay chính vùng đất đó đều sinh ra theo Thần của bọn họ.
Nhưng ruốt cuộc là do vị thần bản tính ngỗ ngược đã gieo rắc tình yêu tự do xuống mặt đất và con người trong cuộc đấu tranh,
hay là trong băng tuyết và gió dữ, con người đã tạo ra Phong Thần từ sự yêu quý tự do,
thì đã là một câu hỏi không thể trả lời được nữa rồi.
Mà bài hát đó luôn vang lên trong thời đại u ám.
Dù đó là khi vị vua của những ngọn gió dữ đến gần ngọn tháp,
Hay khi bọn quý tộc đốn mạt đẩy ngã tượng thần,
Trong hầm giam chật hẹp, trong ngõ nhỏ u tối, trong quán rượu tồi tàn,
Tiếng ca vang lên giữa làn gió dữ và những nắm đấm sắt, đan thành chiếc kén bảo vệ người anh hùng.
Vào một ngày trong quá khứ xa xôi, trong thành phố bị bao trùm bởi sự im lặng
Giữa tiếng đàn vô chủ, tiếng hét cuối cùng đã phá tan lồng giam của gió dữ.
Một người thiếu niên, tinh linh, xạ thủ, kỵ sĩ và chiến sĩ lang thang với mái tóc đỏ nào đó,
Họ đang đứng trước ngọn tháp sừng sững như mũi thương xuyên qua thinh không sâu thẳm,
và đổ bóng như một người khổng lồ bằng đá,
Lời thề tự do được thành lập, ý nguyện vĩ đại và quyết tâm đè bẹp vị vua cô độc trên tháp.
Còn những kẻ yếu đuối chẳng thể leo nổi lên đỉnh tháp, đã cất lên lời ca mà thường ngày chỉ có thể nhỏ giọng ngân nga ở một nơi mà gió không thổi tới,
Bài ca chúc rượu và kháng chiến, mang theo khí thế chấn động cả tường thành, cổ vũ cho các dũng sĩ leo lên đỉnh tháp phất cao lá cờ tự do...
"Giả sử có người rút mất lưỡi của ngươi, ngươi vẫn có thể dùng ánh mắt để ca hát"
"Giả sử có người đâm mù hai mắt của ngươi, ngươi vẫn có thể dùng đôi tai để cảm nhận"
"Nhưng, giả sử có ai đó dám đoạt mất sự tự do ca hát, sự tự do ngắm nhìn của ngươi"
"Thì tuyệt đối, tuyệt đối không thể tha thứ"