Dư Âm Tế Lễ là một Bộ Thánh Di Vật có sẵn ở độ hiếm 4 sao và 5 sao. Nó có thể nhận được từ bí cảnh Vực Sâu Nham Thạch.
Câu Chuyện[]
Hoa Hương Hồn
Mỗi năm Hoa Hương Hồn nở, là sự bắt đầu cho việc chuẩn bị nghi thức dâng trà ở Làng Kiều Anh.
Chờ đến khi đóa hoa lụi tàn, cũng vừa đúng lúc trà hoa sẽ được dâng đến trước sảnh.
Mùa Hoa Hương Hồn ngắn ngủi, cũng giống như tiên nhân đến trong vội vàng, rồi cũng nhẹ nhàng lướt đi.
Chỉ để lại một danh hiệu Dược Quân hàm hồ, cùng rất nhiều truyền thuyết bí ẩn.
Một câu chuyện kể rằng, tiên thể Dược Quân đã hóa thành cành cây trà sum suê.
Trong một câu chuyện khác lại kể rằng y đã cưỡi trên ác thú bị thuần phục bay trở về núi tiên.
Và còn một câu chuyện thế này...
Thiếu nữ vừa lên bờ bèn vội vã nhặt chiếc mũ dưới đất, đội vội lên đầu.
Nếu không có gì che trước mặt, thì cô ấy luôn cảm thấy tự ti về dung mạo của mình, không dám mở miệng nói chuyện.
Thủ phạm đã khiến cô ra nông nỗi này, giờ đây mới bước lên từ dưới nước,
Giống như muốn khoe khoang về trận so tài này, những vảy cá ngũ sắc đang lấp lánh tỏa sáng.
"Khụ... khụ khụ! Biết bơi là giỏi lắm sao? Ta nguyền rủa ngươi sớm muộn rồi sẽ bị dìm chết dưới nước!"
Tuy rằng lúc đó bản thân rất tức giận, nhưng câu nói đó chỉ là một lời nói đùa.
Lá Bích Ngọc
Rất lâu về trước, bờ bên kia sông vẫn chưa có bến cảng, chỉ có một vách núi với khói mây bao phủ.
Chủ nhân của ngọn núi này vẫn chưa quyết định sẽ trồng gì ở đây, thì đã bị người khác nhanh chân giành mất.
"Chờ khi nào gốc cây này lớn thêm một chút, tôi sẽ hái lá, nghiền thành trà cho mọi người uống."
"Đến lúc đó sẽ gọi hết Lưu Vân Tá Phong, Lí Thủy Điệp Sơn bọn họ đến đây..."
"Đã tùy tiện trồng cây trên lãnh địa của tôi, mà còn có mặt mũi nói câu này sao."
Thân là Sơn Vương thiếu nữ tuy đã đáp lại một cách đầy phẫn nộ, nhưng vẫn luôn liên tưởng về hương thơm của lá trà.
Sau đó, có người đã âm thầm đem mảnh ngọc này cột lên cành cây mỏng manh của gốc cây nhỏ.
Rồi sau đó nữa, chủ nhân của ngọn núi đã trở về, nhưng lại biến thành một bộ dạng hoàn toàn khác hẳn,
Cũng đã mất đi ngón tay để có thể tháo gỡ sợi dây. Đó là chuyện rất lâu về trước...
Rất nhiều năm sau, cành cây của nó được cư dân sống trong núi đem gieo cấy ở bờ bên kia sông.
Hương trà cũng được chuyển từ Trầm Ngọc Cốc sang Cảng Liyue, rồi tiếp tục truyền sang nhiều nơi khác.
Có rất nhiều truyền thuyết về cây trà ở Trầm Ngọc Cốc. Trong đó có một truyền thuyết kể rằng:
Bất luận điều kiện nguồn nước, thổ nhưỡng và ánh nắng như thế nào đi nữa, thì loại cây này chỉ phát triển tươi tốt ở Trầm Ngọc Cốc.
Chứng Nhận Tán Dương
Theo truyền thuyết, viên ngọc thô của mảnh ngọc này đến từ núi thần đã phủ bụi từ rất lâu.
Cũng giống như những con ốc sao khi rời xa bờ biển sẽ hay nhớ về tiếng sóng vỗ,
Trong vòng ngọc cũng sẽ có tiếng nước chảy rì rào, róc rách.
Trong nhà trọ, thường hay nghe thấy lời đồn đại thế này...
"Trong truyền thuyết, bảo vật quý giá nhất của những dòng suối giữa núi rừng vốn dĩ là một viên ngọc, có thể gọi đến cơn mưa giải hạn."
"Nhưng sau đó, khi thế gian hỗn loạn, đám yêu tà đã dòm ngó đến sức mạnh của nó."
"Thế là chủ nhân của ngọn núi đã chia nó thành nhiều mảnh, làm thành những hình dáng khác nhau, để nhằm che mắt;"
"Rồi lại đem chúng bỏ vào trong nước, giấu trong núi sâu, có cái thì được thờ phụng ở miếu thờ."
"Trong truyền thuyết của Trầm Ngọc Cốc, những mảnh ngọc này đã nhận được lời chúc phúc khế ước của thần linh."
"Chỉ là, đã nhiều năm trôi qua như thế, vẫn không ai có thể tìm thấy..."
Tư tế đã luôn cẩn thận đeo mảnh ngọc này bên mình.
Chỉ đến một năm nào đó trước khi lên đường, đã âm thầm đem cho một người bạn không chút nhã hứng xem qua.
Tư tế đã trịnh trọng kể lại lai lịch của hoa văn, khế ước lâu đời của tổ tiên và thần linh.
Nhưng người bạn đó tay cầm chày giã thuốc mồ hôi đổ đầm đìa, hoàn toàn không hề để tâm.
"Cùng một tế lễ như thế, năm này qua năm nọ. Nghe cô kể không biết bao nhiêu lần rồi."
"Không phải nói là sau khi về sẽ mời tôi uống trà sao? Tới lúc đó hãy nói đi."
Nhưng thứ đến từ dưới nước, cuối cùng lại không như cô ấy nghĩ, cuối cùng đã biến mất trong nước...
Cho đến ngày nay, những người thợ ở Bến Di Lung vẫn còn chế tạo loại trang sức bằng ngọc có tạo hình cổ xưa này.
Thương gia và khách hàng lui đến cũng thường làm theo truyền thuyết, áp miếng ngọc tinh xảo bên tai,
Chén Nước Thánh
Ban đầu, đây là món quà của những người bạn đã tặng, trong đó liên thông với một không gian nho nhỏ.
Dòng suối trong bình sẽ không bao giờ khô cạn, thích hợp để làm một nơi cư trú tạm thời.
Nó đã có thể chứa được hình bóng của nhật nguyệt, thì cũng chứa được cả cá bơi lội.
So với kiếp số đã định của Dạ Xoa, thì cô ấy tự thấy mình vẫn may mắn hơn nhiều.
Nhưng cái giá phải trả cho việc kế thừa nghi thức cổ xưa, là không thể ở trên đất liền lâu dài được.
Thời đó nước ngọt chảy trên mặt đất ở Liyue ít hơn hiện nay rất nhiều,
Thành phố cảng dưới chân núi và những bài thơ về đồng bằng đối với cô mà nói xa vời như một giấc mơ.
Nhưng cái kẻ sợ phiền phức đó lại nói rằng, sẽ bưng theo chiếc bình trà này lên đường.
Cảng Liyue mà kẻ đó nhắc đến, cũng giống như miếu hội trong thôn tổ chức vậy, trăm điều sai sót.
Chuyến hành trình này nhất định sẽ tranh cãi không ngừng cũng giống như hiện tại, đụng phải đủ chuyện phiền phức.
Cô ấy biết đôi bên đều thích kiểu tranh cãi đôi co, nhưng lại không dám đến gần nơi đông người tụ tập.
Trên thế gian đã không còn những tiên nhân nhỏ bé giống như họ nữa, ngưỡng mộ nhưng lại e sợ sự phồn hoa.
"Nhưng giữa chúng ta có rất nhiều hẹn ước. Đây là chuyện rất tốt."
Trước khi đi, cô ấy nghĩ thầm.
"Chuyến đi chắc sẽ rất thú vị. Có thể giới thiệu cho cô ấy làm quen với những người bạn khác."
Sau đó thì bếp lò và ấm trà đều được tận dụng triệt để, ngay cả kiểu dáng của bình trà cũng bị mọi người bắt chước.
Khuyên Tai Trôi Nổi
Trầm Ngọc Cốc có rất nhiều núi, rất nhiều nước, và rất nhiều câu chuyện. Trong đó, nổi tiếng nhất là: Thời cổ xưa có một viên ngọc thô, vì để không rơi vào tay yêu tà mà đã bị ném xuống nước...
Trong truyền thuyết, những dòng sông lớn thường hay tẻ ra thành rất nhiều nhánh. Trong đó lại có một câu chuyện kể rằng,
Ngọc đẹp từng là một viên ngọc thô trong núi thần, nhờ qua tay của đế quân mới được mài giũa cẩn thận.
Và kỳ thạch chìm trong dòng nước xanh có lẽ cũng là ngọc, hoặc giả là một chiếc tách.
Và còn một cách nói khác: "Ngọc" trong câu chuyện thật ra là cách ví von về một mỹ nhân.
Trong truyền thuyết, cũng từng có người thấy qua cảnh này...
Đó là một con cá chép có rất nhiều đuôi trông như viên bảo thạch dưới ánh mặt trời,
Đã thoát ly khỏi sông ngòi kênh rạch, nơi vốn dĩ thuộc về loài thủy sinh,
Tự do tụ thành bầy theo gió lượn qua núi cao và thung lũng.
Xem Thêm[]
Ngôn Ngữ Khác[]
Ngôn Ngữ | Tên Chính Thức |
---|---|
Tiếng Việt | Dư ÂmDư Âm Tế LễTế Lễ |
Tiếng Trung (Giản Thể) | 来歆余响 Láixīn Yúxiǎng |
Tiếng Trung (Phồn Thể) | 來歆餘響 Láixīn Yúxiǎng |
Tiếng Anh | Echoes of an Offering |
Tiếng Nhật | 来歆の余響 Raikin no Yokyou[!][!] |
Tiếng Hàn | 제사제사의 여운여운 Jesa-ui Yeo'un |
Tiếng Tây Ban Nha | Eco del Sacrificio |
Tiếng Pháp | Échos d'une offrande |
Tiếng Nga | Отголоски подношения Otgoloski podnosheniya |
Tiếng Thái | Echoes of an Offering |
Tiếng Đức | Echo des Opferfests |
Tiếng Indonesia | Echoes of an Offering |
Tiếng Bồ Đào Nha | Eco do Sacrifício |
Lịch Sử Cập Nhật[]
Điều Hướng[]
|