
Đoạn Kết Hành Lang Sâu là một Bộ Thánh Di Vật có sẵn ở phẩm chất 4 sao và 5 sao. Người chơi có thể nhận thánh di vật này tại Bến Tàu Xây Dựng Bỏ Hoang.
Câu Chuyện[]
Tiếng Vọng Hành Lang Sâu
Thiếu nữ đi theo lời chỉ dẫn của sư phụ, đi về phía bắc, đi qua vùng đất lạnh giá khắc nghiệt và hành lang kính vỡ ở cuối biển băng.
Chém gục vô số ma vật đang lang thang trong phế tích, trước sự héo khô của cây bạc đã nhìn thấy kho báu bị chôn vùi trong tuyết.
Đó là những năm tháng ánh trăng bạc vẫn chưa bị hủy hoại trong khói lửa, và những lời tiên tri từ trời cao vẫn còn truyền khắp mặt đất.
Thiếu niên bước vào nơi sâu thẳm của mặt đất gặp gỡ vị thiên sứ đầu tiên, hỏi về nguồn gốc của điều cấm kỵ nhất trên thế giới.
Người con gái được sinh ra từ bình minh cũng vì những lời mạo phạm này mà sợ hãi, không biết sao con người lại biết bí mật này,
Vị khách ghé thăm nói hết cho cô về lai lịch của mình, nhẹ hát cho cô những giấc mơ đẹp chưa từng thấy.
Những xiềng xích mà vị chủ nhân vương tọa đặt ra cho cô ngay lập tức tan vỡ như mạng nhện, và lần đầu tiên cô tìm thấy thế nào là sứ giả tự do,
Đem tất cả chuyện sáng tạo cấm kỵ nhất trong bí mật khó mở lời, nói hết với người mình yêu một cách không ngần ngại.
"Thật đáng tiếc, đáng tiếc, chúa tể của các vị lại báng bổ những sinh mệnh cao quý này như vậy"
"Cho dù là ác ma máu me thích giày xéo linh hồn, cũng sẽ kinh ngạc trước sự tàn bạo này"
"Thiếu nữ bình minh chưa từng biết tình yêu là gì, hãy để tôi trở thành kẻ thù đối đầu với luật lệ của cô"
"Những sinh linh từng bị giam cầm bởi chủ nhân của cô, nên ngẩng đầu nhìn lên những vì sao"
"Vậy hãy để tôi trở thành thanh kiếm, tấm khiên, người dẫn đường của cô, là đồng phạm của cô trong cuộc nổi loạn không thể tha thứ"
Thiên sứ cao quý nhất cúi người khẽ hôn lên trán anh, cây bạc lạnh lẽo bỗng nở ra hàng ngàn vạn nụ băng giá.
Khi đó, Không Nguyệt chiếu rọi mặt đất qua những tầng mây đã chứng kiến sự phản bội này, nhưng lại sinh ra tâm nguyện xa vời hơn...
Hẹn Ước Hành Lang Sâu
Thiếu nữ đi theo lời chỉ dẫn của sư phụ, đi về phía bắc, đi qua vùng đất lạnh giá khắc nghiệt và hành lang kính vỡ ở cuối biển băng.
Chém gục vô số ma vật đang lang thang trong phế tích, từ trong ảo ảnh sâu thẳm đã nhìn thấy kho báu bị chôn vùi trong tuyết.
Cô không phải người từ nơi khác lần đầu đến đây, từ rất lâu trước khi những đứa con của vùng đất phương bắc dệt nên giấc mơ đẹp lặng lẽ.
Có những lữ khách dùng trí tuệ để du ngoạn giữa các vì sao, lập lời thề trùng phùng với chúa tể rồng chưa rơi vào bóng tối.
Đó là người ghi chép trôi dạt trong hư không cô quạnh rộng lớn, người qua đường vốn không nên giao lưu với nền văn minh nguyên thủy.
Cơ thể bất diệt ngủ yên trên bầu trời xa xôi, còn tâm hồn lang thang trong không gian hoang vắng hàng trăm triệu năm ánh sáng.
Ghi lại nhiều chủng tộc và nền văn minh định sẵn sẽ bị xóa sổ, chìm đắm trong suy nghĩ về câu trả lời cuối cùng của biển sao trong bóng tối vĩnh hằng.
Cho đến khi một luồng ánh sáng yếu ớt đánh thức các giác quan của cô, đánh thức vị lữ khách khỏi hàng vạn năm thiền định.
Đó là thế giới nhỏ bé không có gì đặc biệt ở cuối vòng xoắn ốc, và con rồng nguyên thủy sinh ra cùng thế giới đó.
Dù trong đêm dài chết chóc rồi sẽ lụi tàn, mặt trời mà con rồng ngước nhìn cũng chỉ là một ngọn lửa thoáng qua.
Ý chí vẫn bị trói buộc bởi chức trách trên bề mặt hành tinh, nhưng lại huy hoàng hơn vô số nền văn minh mà người lữ khách đã chứng kiến.
Khó kiềm chế được sự kinh ngạc và thương xót trong lòng, cô ấy đã gửi cho chủ nhân của thế giới nhỏ bé này một thông điệp...
"Ta đã thấy, kết thúc không có ánh sáng, như con thoi xé toạc sợi tơ lấp lánh của những vì sao."
"Ta đã thấy, cơn thủy triều lạnh lẽo của sự hỗn loạn nuốt chửng bài ca dao, khiến thiện và ác đều về với tĩnh lặng."
"Dù vậy, vị vua đáng thương và hiền từ của ta, vẫn không nỡ bỏ rơi thần dân của mình sao?"
"Hãy rời bỏ thế giới đã định sẵn bị hủy diệt này, cùng ta bước vào cuộc hành trình."
Con rồng kiêu ngạo ấy chỉ trả lời rằng:
"Hỡi người bạn đến từ thế giới xa xôi, cảm ơn đã chỉ dẫn cho ta về sự thật bên ngoài bầu trời."
"Nhưng dù trong mắt cô, họ chỉ là những sinh linh ngu muội, nhưng với ta, họ chính là ý nghĩa của vũ trụ này."
"Nếu như làn sóng của sự hủy diệt ập đến, thì xương cốt của ta cũng có thể dựng nên lá chắn để bảo vệ thế giới."
"Hãy chứng kiến con đường mà ta chọn. Ta sẽ dẫn dắt chúng sinh cùng tiến về phía các vì sao."
Thế nhưng khi vị lữ khách quay lại, thế giới trong ký ức đã hoàn toàn thay đổi.
Xương cốt của mặt đất bị đóng chặt dưới bốn tầng xiềng xích, ánh sáng trắng dịu nhẹ của bầu trời lan toả thành bảy màu sắc.
Hơi thở của chúa tể rồng tan biến như khói bụi, vương tọa của đấng có cánh ngự trị dưới hào quang của ba mặt trăng.
Bối rối trước sự rời đi không từ biệt của rồng, cũng không muốn làm phiền chủ nhân mới của thế giới này,
Vị lữ hành đã vi phạm luật lệ của đồng loại, âm thầm đem tâm trí thâm nhập vào thế giới bên trong lớp vỏ,
Đem ý thức ký sinh trong cơ thể người trẻ tuổi, đi lại giữa những sinh vật nguyên thủy này,
Trong tòa thành vàng son, lắng nghe những cuộc tranh luận ngày càng kịch liệt của họ...
Thời Khắc Hành Lang Sâu
Thiếu nữ đi theo lời chỉ dẫn của sư phụ, đi về phía bắc, đi qua vùng đất lạnh giá khắc nghiệt và hành lang kính vỡ ở cuối biển băng.
Chém gục vô số ma vật đang lang thang trong phế tích, trước tòa tháp hoàng kim đã nhìn thấy kho báu bị chôn vùi trong tuyết.
Đó là những năm tháng xa xôi mà giờ đây chẳng thể nhớ lại, thành bang phía bắc như những sợi chỉ vàng tô điểm cho cánh đồng băng giá cằn cỗi,
Lò luyện trong hành lang sâu thẳm rền vang suốt ngày đêm. Trên phần xương còn lại của cự thú, người thợ thủ công dùng điều cấm kỵ rèn đúc ra vô số fae.
Rồi đem ánh sáng của sương nguyệt rơi xuống dệt thành máu thịt hoàn hảo và gắn lên cơ thể vốn đã mệt mỏi yếu ớt đó.
Đó vốn là quyền năng sáng tạo của chúa tể trời cao, nhưng lại bị sứ giả phản nghịch giao cho người phàm,
Mơ ước một ngày nào đó, những sinh linh nhỏ bé này có thể tạo ra một sinh mệnh hoàn hảo để hòa làm một với thế giới.
Trong hành lang lúc này còn chưa tan vỡ, thiên sứ đầu tiên nói cho người bạn đời bên gối về giấc mơ ngọt ngào buổi sáng sớm:
"Ta nhìn thấy, các vương quốc trên mặt đất không cần cầu xin lòng thương xót của trời cao nữa"
"Họ xây dựng tòa thành cao tới tận mây xanh, cao hơn cả ngai vàng và những vì sao"
"Ta nhìn thấy, con người sẽ chia đều bầu trời với những vị thần mà họ kính sợ"
"Không còn nước mắt, bi thương và cái chết nữa, vì tất cả đã hoàn thành"
Thế nhưng, mộng tưởng và dã tâm ngông cuồng cuối cùng vẫn rơi xuống cùng với những chiếc đinh pha lê màu xanh từ trên trời,
Các yêu tinh hét lên và hóa thành sương băng trắng bạc, thành phố hoàng kim phồn vinh bị băng sương huỷ diệt chỉ trong một đêm.
Sứ giả phản bội bị tước mất danh xưng và thân xác, còn đồng tộc của cô ấy từ đó cũng bị nguyền rủa:
Nếu dám nhìn vào mắt người khác lần nữa, dâng hiến tình yêu vốn thuộc về chúng sinh cho ai đó,
Vậy thì cơ thể đẹp đẽ mà trời cao ban cho sẽ tan thành mây khói, tâm trí cũng sẽ chìm trong cát bụi,
Cho đến khi cơ thể sa ngã đó cuộn lại thành tiên linh, nuốt chửng những tàn ảnh ký ức trong cuộc lang thang vĩnh hằng.
Yến Tiệc Hành Lang Sâu
Thiếu nữ đi theo lời chỉ dẫn của sư phụ, đi về phía bắc, đi qua vùng đất lạnh giá khắc nghiệt và hành lang kính vỡ ở cuối biển băng.
Một mình lang thang trong phế tích của La Hoàn Thâm Cảnh, mong muốn tìm kiếm dấu vết của người lữ khách mà vị kiếm sĩ đã nhắc đến...
Đó là những năm tháng ánh trăng bạc vẫn xót thương cho vùng đất phía bắc, các sứ giả trời cao vẫn còn nhìn về phía bụi trần.
Thành phố hoàng kim vì chất vấn tri thức của sự tiến hóa mà chọc giận sứ giả, vì để xoa dịu cơn lửa giận mà tranh cãi không ngừng.
Các tư tế trách móc nhau vì tội nghiệt, làm ô uế tình yêu, sự phồn vinh và trí tuệ của thần linh.
Phải chọn ra kẻ chủ mưu đã làm bại hoại lòng người từ trong số họ, để đến thỉnh tội với sứ giả của bầu trời đang tức giận.
Và rồi...
"Nếu tội lỗi bắt nguồn từ việc mưu cầu tri thức, thì mông muội chính là giáo lý; Nếu tội lỗi bắt nguồn từ sự nổi loạn, thì con chiên mới thực sự ngay thẳng."
"Nếu tội lỗi phải trả giá bằng máu, sao có thể nói rằng tội lỗi bắt nguồn từ cơ thể con người? Nếu luật pháp là hoàn hảo không tì vết, vậy thì cần gì phải sợ bị chất vấn?"
Chỉ là một thiếu niên xuất thân thường dân không biết làm thế nào để tránh được vệ binh canh gác, bước vào sảnh đường nghị sự của các tư tế.
Lần lượt bác bỏ từng lời buộc tội do các học giả uyên bác đưa ra, và biến những lời buộc tội nổi loạn thành những cái nhìn giận dữ nhưng không nói nên lời.
Trong sảnh đường lặng lẽ như tờ, vị chủ tế đội vương miện cành trắng cuối cùng đã đẩy lùi đám vệ binh đang nghe tin mà kéo đến.
"Hỡi người biện sĩ, nếu ngươi thực sự giống như lời nói khéo léo của mình, thực sự cho rằng tội lỗi nghiêm trọng chỉ là ảo tưởng của những người phàm trần..."
"Vậy thì hãy uống một ngụm rượu đắng đầy thịnh nộ này, đến chỗ cây bạc và biện minh với sứ giả đang trừng phạt chúng ta."
Cứ thế, thiếu niên vốn dĩ vô danh, đã bước vào sâu trong lòng đất và hỏi vị thiên sứ đầu tiên câu trả lời...
Vương Miện Hành Lang Sâu
Thiếu nữ đi theo lời chỉ dẫn của sư phụ, đi về phía bắc, đi qua vùng đất lạnh giá khắc nghiệt và hành lang kính vỡ ở cuối biển băng.
Chém gục vô số ma vật đang lang thang trong phế tích, từ trong tấm màn che tan vỡ đã nhìn thấy kho báu bị chôn vùi trong tuyết.
Đó là thời kỳ mà chúng sinh ngu muội vẫn phục tùng theo sắc lệnh của bầu trời, vương triều của những ngôi sao mai vẫn cao lơ lửng giữa những tầng mây.
Tạo vật xinh đẹp cao quý sinh ra từ ánh sáng, người phàm khó có thể nhìn thấy dung mạo này và đã gọi đó là thiên sứ.
Đôi cánh bạc lấp lánh tựa như ánh sáng của mặt trăng, đầu đội vương miện bảy tầng làm bằng xương cốt của mặt đất và sao trời:
Vị thần tên là trời cao đã hứa hẹn tình yêu với chúng sinh, hoặc quyền lực để cai trị mọi việc của mọi quốc gia trên mặt đất.
"Các ngươi hãy tận tâm tận lực, tận tình yêu thương chúng sinh trên mặt đất này"
"Các ngươi phải giống như sương sớm yêu mến bình minh, phải như hạt giống khát khao làn gió"
Họ là những người hầu cận trung thành nhất trong đình viện của các vị thần, tựa như cán cân chưa từng sai lệch,
Dệt nên một tấm mạng che cho chúa tể của trời cao, đem chỉ thị thần thánh đến khắp các vùng đất.
Đây là chức trách thiết lập vào thời khắc được tạo ra, vốn nên như vậy, vốn phải như vậy...
Mãi cho đến khi thiên sứ đầu tiên gặp gỡ thiếu niên vô danh dưới tán cây bạc ở phía bắc,
Trong đôi mắt lấp lánh như ánh sao ấy, thấy được hình ảnh phản chiếu của bản thân mà mình chưa từng biết.
Đó là tình yêu chưa được khắc ghi trong luật pháp, là sự tự do không được bầu trời cho phép.
Vương miện sao vĩnh hằng nhân danh tình yêu bỗng vỡ tan theo nhịp đập xa lạ trong trái tim.
Vùi chiếc vương miện vào trong đống tuyết dưới gốc cây bạc, người thiếu nữ bình minh hạ quyết tâm.
"Đến đây, đến đây nào... Để chúng ta dùng xương cốt tái tạo quy tắc hoang đường, dùng máu tưới tiêu vùng đất cằn cỗi ở phía bắc"
"Hãy để chúng ta xây dựng một tòa thành và một tòa tháp cao vút tầng mây, để những người trên mặt đất không còn phải lầm than khổ đau nữa"
"Để ta vứt bỏ chiếc vương miện vô dụng này vào cát bụi, để các vương quốc trần thế đổi lấy một chút tự do thoát khỏi xiềng xích."
Xem Thêm[]
Ngôn Ngữ Khác[]
Ngôn Ngữ | Tên Chính Thức |
---|---|
Tiếng Việt | Đoạn Kết Hành Lang Sâu |
Tiếng Trung (Giản Thể) | 深廊终曲 Shēnláng Zhōngqǔ |
Tiếng Trung (Phồn Thể) | 深廊終曲 Shēnláng Zhōngqǔ |
Tiếng Anh | Finale of the Deep Galleries |
Tiếng Nhật | 深廊の終曲 Shinrou no Shuukyoku[!][!] |
Tiếng Hàn | 깊은 회랑의 피날레 Gipeun Hoerang'ui Pinalle |
Tiếng Tây Ban Nha | Réquiem del Corredor |
Tiếng Pháp | Finale des galeries profondes |
Tiếng Nga | Финал галерей глубин Final galerey glubin |
Tiếng Thái | Finale of the Deep Galleries |
Tiếng Đức | Finale der tiefen Korridore |
Tiếng Indonesia | Finale of the Deep Galleries |
Tiếng Bồ Đào Nha | Epílogo do Corredor |
Tiếng Thổ Nhĩ Kỳ | Derin Geçitlerin Sonu |
Tiếng Ý | Finale delle gallerie profonde |
Lịch Sử Cập Nhật[]
Điều Hướng[]
|